您现在的位置是:Kinh doanh >>正文

Nhận định, soi kèo Arema FC vs PSIS Semarang, 15h30 ngày 24/2: Điểm tựa sân nhà

Kinh doanh973人已围观

简介 Hồng Quân - 23/02/2025 15:50 Nhận định bóng đ ...

ậnđịnhsoikèoAremaFCvsPSISSemaranghngàyĐiểmtựasânnhàbxh bóng đá ngoại hạng anh   Hồng Quân - 23/02/2025 15:50  Nhận định bóng đá giải khác

Tags:

相关文章

  • Nhận định, soi kèo Western United vs Adelaide United, 13h00 ngày 23/2: Lịch sử gọi tên

    Kinh doanh

    Hồng Quân - 22/02/2025 17:11 Úc ...

    Kinh doanh

    阅读更多
  • Xperia Neo được cập nhật Android 2.3.4

    Kinh doanh
    1a.jpg
    Xperia Neo được cập nhật lên Android 2.3.4 sớm hơn so với dự định.

    Sony Ericsson trước đây từng tuyên bố rằng sẽ bắt đầu cập nhật phiên bản Android 2.3.4 cho các dòng máy Xperia sản xuất năm 2011 từ tháng 10. Theo Xperia Blog, liên minh sản xuất Thuỵ Điển - Nhật Bản vừa thực hiện kế hoạch sớm hơn dự định với việc tung ra bản cập nhật 2.3.4 cho mẫu Xperia Neo.

    ">

    ...

    Kinh doanh

    阅读更多
  • Truyện Bộ Khoái Tướng Công Thăng Chức Ký

    Kinh doanh

    **

    “Yên Chi, Yên Chi tốt, ta xem nàng chạy trốn nơi nào...” Một công tử mặttrắng mặc áo gấm hoa đang đuổi theo chơi đùa với một yên hoa nữ tử liêntục nở cười quyến rũ ở bên trong mộtkỹ viện, nằm bên cạnh bờ sông BắcUyên. Nàng lỡ tay làm rớt chiếc khăn lụa thêu một bông sen ở trước cánhcửa đang đóng chặt. Bên trong cánh cửa là cảnh xuân một mảnh...

    *****Cảnh báo có H nhẹ *****

    “Ừ...” Nữ nhân kia ngậm một hớp rượu hoa quế, kiều mị, cuống quít nắm lên “nam nhân” đang ngẩng cao đầu, đưa mắt nhìn nam nhân kia không nhịnđược phải kêu lên một tiếng “ừm”, từ từ ngậm nơi đó.

    Hai chânnam nhân duỗi thẳng, dùng sức ngưỡng đầu lui về phía sau, tựa hồ muốnđem bản thân kéo dài hơn, cơ thể muốn phát tiết nhiệt lượng ra ngoài. Nữ nhân đung đưa vòng eo, bò dậy. Âm thầm đem bầu rượu tiểu hoa từ từ đổchảy xuống trên đôi nhũ hoa anh đào của mình.

    Từng giọt rượukhông hề e ngại chảy xuống nơi đó, trong mắt nam nhân kia tràn đầy dụchỏa, lập tức ngậm lấy những giọt rượu trên thân thể anh đào kia.

    Trên giường, cảnh xuân chói mắt. Một người co rúc ở góc phòng. Đó là mộtthiếu nữ, thân thể gầy gò, nhỏ xinh chậm rãi giật giật, mê mê màng mởmắt ra, liền bị cảnh sắc trên giường hấp dẫn.

    Đây là? Là phònglàm việc của Vương ca ca? Anh ấy thường xuyên vụng trộm xem mấy thứ này tại căn phòng làm việc đặt tên là “Giám hoàng khoa” ở cuối hành lang.A, không phải, Vương ca ca nhìn trong máy tính, nhưng bây giờ cảnh nàylà người thật đang diễn. Sau khi Lạc Lạc phản ứng kịp vội vàng cúi thấpđầu, mặt đỏ tới mang tai, đây là nơi nào? Nhớ mang máng là mình bịngười ta bắt cóc, một số trong đám bắt cóc kia gần như điên cuồng kêugào sẽ giết người nếu cảnh sát không đem ông chủ của bọn họ đến traođổi. Vì vậy, Lý ca ca, người đã tốt bụng thu dưỡng mình, và đồng nghiệpcủa anh ấy là Vương ca ca liền chạy đến, mưa thật to, ngày thật u ám...

    Con mắt Lạc Lạc xoay vòng vòng, dường như cảm thấy có cái gì không đúng.Hai người trên giường ngừng lại tiếng rên rỉ trong họng, vị nữ nhân vénmái tóc mai, mồ hôi nhễ nhại, ngồi ở mép giường liếc mắt nhìn Lạc Lạc.”Muội muội cũng đừng cố chấp, ngươi vô tài vô nghệ, đã vào cửa kỹ việnnày còn muốn là thanh quan nhi [2]? Thừa lúc còn trẻ mà gom bạc vài nămrồi tìm người đàng hoàng gả đi.”

    Lạc Lạc không hiểu nguyên do, quyết định tạm thời không lên tiếng.

    Nữ nhân tức giận, mở cửa gọi hai tiếng. Một người phụ nữ đã đứng tuổi đùng đùng nổi giận bước vào phòng, xốc Lạc Lạc gầy yếu lên đi ra ngoài, dọctheo hành lang đi tới trước một cánh cửa gỗ, đá văng cánh cửa rồi némnàng vào phía bên trong. Lạc Lạc đẩy đẩy thân thể ngồi dậy, chỉ thấy bịgiam ở đằng sau cánh cửa bằng ván gỗ đơn giản, nghe được tiếng bước chân đã đi xa.

    Lạc Lạc hồi tưởng lại quần áo trang sức những ngườiđó, nghĩ tới nam nữ truy đuổi vui đùa đã thấy suốt dọc đường đi, xem xét vị trí lúc này của mình, liên hệ những gì đã xem trong điện ảnh TV.Trầm mặc một hồi, đầu óc Lạc Lạc một tiếng vo ve. Chẵng lẽ là xuyênkhông? Kỹ viện?

    *****

    Mai VôQua hừ một tiếng, tức giận tự nói: “Hừ! Các ngươi gọi lão tử là hạ lưuxấu xa, lão tử liền hạ lưu xấu xa cho các ngươi nhìn.”

    Nữ nhânđón khách ở cổng thấy Ân chủ đến cửa vốn hết sức vui mừng. Nhưng mà, khi nàng nhìn kỹ người vừa tới là ăn mặc giản dị, nụ cười hé ra như hoanhưng lòng lại lạnh đi vài phần. Đợi người vừa tới đến gần, nhìn lại một chút thấy gương mặt kia khí khái anh hùng tâm tình lại đột nhiên chuyển tốt. Chân con muỗi cũng là thịt, hơn nữa người phong thần tuấn lãng như vậy thì thế nào cũng đáng giá.

    Nữ nhân tiến lên vẫy vẫy chiếckhăn lụa tràng đầy mùi thơm kém chất lượng, bộ đôi đại ngực như muốndính vào trên cánh tay Mai Vô Qua: “Vị công tử này, làm ngươi hạnh phúc, đảm bảo ngươi hài lòng.”

    “Lão tử chính là muốn hạnh phúc, các cô nương đây có bản lãnh gì thì xuất ra hết đi.” Mai Vô Qua vừa nói vừađĩnh đạc bước qua cánh cửa vào trong. Nữ nhân vội vàng quay về phía tiểu nhị bên trong nháy mắt ra hiệu, thầm nghĩ người này giọng nói thật to,xem ra là một thâm tàng bất lậu. [3]

    Tiểu nhị [4] bên trong thấythế, vội vàng gật đầu khom người đi hai bên dẫn đường, trên mặt tràngđầy vẻ lấy lòng. “Công tử, ngài có quen biết cô nương nào không? Cómuốn hay không để ta giới thiệu cho ngài một chút.”

    “Ặc, ta trước kia đều đi Vạn Hoa lâu, đối với nơi này của các ngươi chưa quen thuộc,ngươi xem rồi làm đi.” Mai Vô Qua giả vờ nói. Người nào trong thànhNguyên Bắc không biết, Vạn Hoa lâu kia không để lại một trăm tám mươilượng bạc là không ra được. Hoa khôi nơi đó so với những cô gái điếm ởquán bên đường này quả là khác nhau một trời một vực.

    Tiểu nhịkhông dám chậm trễ, vội vàng nịnh nọt nói: “ Yên Hoa cô nương đi, vừalúc nàng ấy tối nay rảnh rỗi, ta đây liền an bài cho công tử.” Nói xongliền định rời đi, lại bị Mai Vô Qua gọi lại.

    “Khụ khụ, cái đó, giá bao nhiêu? Ta cho ngươi biết, đừng nghĩ làm chủ lão tử!” Mai Vô Qua có chút chột dạ nói.

    “Sao lại thế, công tử yên tâm, chúng ta thế nhưng không làm thủ đoạn đó.Uống rượu và nghe một khúc nhất trướng xuân tiêu [4] do ngài chọn giánăm trăm văn tiền, khen thưởng tùy ngài.” Người nghênh đón cười đùa quan sát mặt Mai Vô Qua.

    Mai Vô Qua ho nhẹ hai tiếng, tay trái khôngtự chủ đè nhét vào phía bên hông kia mười lăm đồng tiền, cố gắng trấnđịnh nói: “Ai biết cô nương các ngươi như thế nào, tùy ý đi, lão tử đưara mười lăm đồng tiền coi như thử một chút trước.”

    Tiểu nhị nghexong nụ cười trên mặt ngưng lại, sống lưng chầm chậm thẳng lên, tùy ýthay đổi biểu tình. “Vậy thỉnh công tử đến đây đi, giá này chúng ta cómột vị thanh quan nhi, chỉ có điều tính tình hơi trẻ con. Ai! Coi như là giữ khách, ngày xưa ít nhất cũng cũng phải con số này a.” Nói xong vươn năm đầu ngón tay quơ quơ trước mặt Mai Vô Qua, biểu tình như bố thí cho hắn.

    Loại người nào kỹ viện nghênh đón? Đó là tiếp qua vô sốloại người, nói mấy câu liên tiếp liền thăm dò thân thế của Mai Vô Qua.Vừa lúc tú bà phân phó hắn trực tiếp tìm người đem tân nha đầu nhặt được kia chỉnh lý. Lần đầu tiên của tiểu cô nương thì rất thành thật, chỉ là hắn cũng không dám tùy tiện đưa cho người ta, ngộ nhỡ nha đầu kia đảthương tới khách thì phiền toái. Vừa hay có người tìm tới cửa, mười văntiền cũng không phải coi là giá thấp, mà lỡ gặp chuyện không may thìcũng không tìm tới kỹ viện.

    Chờ đón Mai Vô Qua là một người hầu, dẫn hắn đi đến dọc theo hành lang, băng qua sân viện, rồi đi tới trướccánh cửa cũ nát. “Đây, vào đi thôi, bên trong lu ở sân viện có nước. Đêm nay khách nhân nhiều, làm phiền ngươi tự múc nước rồi.” Nói xong, liềnbỏ lại một chìa khóa đã hoen rỉ rồi đi.

    ...

    Kinh doanh

    阅读更多


最新文章

友情链接